Thứ Năm, 11 tháng 4, 2013

Không thể dừng lại

Chiều hôm qua quay lại lớp vẽ đường Nguyễn Duy, mình có hy vọng. Nói chuyện với thầy 5 phút và nói là trước đây học thầy Tiến, thầy bảo có biết, còn nói thầy Tiến vui tính lắm, còn nói thầy Tiến chỉ màu hay lắm đó. Đúng thế, gặp được thầy Tiến mình cũng mừng lắm nhưng bây giờ xa xôi quá. Điểm nữa là mình muốn học màu trước rồi mới học đầu tượng, phòng học của thầy thì nhỏ, chuyên luyện thi.

Cân nhắc nhiều lắm vì mình biết bản thân mình (không phải như Trương Quang Bình nghĩ), đi học tốn kém thời gian tiền bạc vậy rồi có làm được gì không, tự học có được không. Con đường tự học là con đường rất gian nan nhưng rất thú vị. Tranh mình làm, ừ theo con mắt của Trương Quang Bình là nó bảo là chưa được đâu. Về vấn đề này mình không ok lắm, vì như theo con mắt của B thì Mai Phương Thúy đẹp, đẹp lắm, tỷ lệ chuẩn không chê vào đâu được nhưng mình thì chả thấy MPT đẹp chỗ nào. B nó còn nói xem tranh, nhìn nhiều thật nhiều và có học về tỷ lệ sẽ tự thấy đẹp mà không cần đo cũng biết. Ờ, nhưng mà cái ông này như bị đóng khung ý. Ổng coi những điều các họa sĩ bậc thầy làm là chuẩn hết, bất di bất dịch. Mình thì chẳng thế, chẳng thần tượng ai, học thầy, tôn trọng thầy nhưng không phải thầy là đúng hết, chuẩn tắp lự.