Thùng mới lấy hôm qua, nói thật là buồn và thất vọng lắm. Vì không được 1 góc so với lần đầu mình mua. Sáng nay ghép còn vênh một lúc, càng buồn. CHiều qua em đó chở đến, chất vào nhà hết rồi, mà nhiều thế chả lẽ mình nói không nhận. Sau đó em và 2 em nữa và thằng em mình bê lên tầng 4, oải chè đậu. Tối qua mưa đến sáng nay bớt chút, mình lên ráp, nó vênh, chán vô cùng, nghĩ thầm có nước kêu em cho người lên sửa. Mà sửa thì cũng be bét thôi. Hôm qua em nói là tưởng chị cần gấp mà cái thùng gốc (giống thùng cũ) thợ k biết tháo ra hết, nên lỗ đinh toe toét, em phải cắt lại gỗ và làm lại đúng kích thước nhưng gỗ tốt. Gỗ này nặng hơn gỗ lần trước, mình cũng nói thùng lần trước nhìn là chị ưng ngay (tình yêu từ cái nhìn đầu tiên, u hu hu). Rồi chả hiểu sao lại tự an ủi, thôi, dù sao em ý cũng đã nhớ rằng lần trước mình xin thêm mấy cục gỗ gia cố ở đáy, lần này em làm đáy chắc luôn, nên nghĩ em ý cũng vì mình thôi, mà tính ra thì rẻ hơn mình đặt đóng. Ơ, chả hiểu sao nghĩ xong thế là lại ráp được 2 cái. Mặc dù vẫn buồn nhưng đành vậy, có lẽ mấy thùng lần trước hớp hồn mình mất rồi. |