Thứ Ba, 10 tháng 6, 2014

Vườn ngày 11-6-2014

































Chỉ đường

Chiều qua mình bị cảm, khó chịu quá nên xin về sớm. Về đến nhà thì đúng lúc MT chuẩn bị đi học, bà nội và cháu đã ra đứng ngoài cửa chờ cô mà bố mẹ nhờ đưa đi học giùm. Không thấy cô ấy đến mà đang tiện xe, mình bảo để bác chở đi nhưng mà bác không biết đường. MT bảo con biết đường, à thế à (mà không tin lắm). Mình gọi cho bố MT để bố nhắn cô kia khỏi đến và hỏi địa chỉ luôn. Thằng em bảo đi thì em biết chứ k nhớ địa chỉ, đâu như số.... hẻm.... đường Lê Quang Định. Thôi đành. Đằng nào thì mình chở cháu đi vẫn hơn, đến đó mà không biết lại hỏi tiếp.

Ra đường, MT bắt đầu chỉ đường, bác quẹo (rẽ) đường này (oh, đường này thì biết rồi). Ra đến đường lớn, nó bảo con không biết đường đâu. Oái.

Đi tiếp, đến ngã tư đầu tiên, MT bảo đi qua (ờ, cái này bác biết) vì nó thấy cái tháp chùa nên nhớ ra. Ngã năm tiếp theo, nó bảo bác quẹo qua trái, đừng có đi đường kia (chính là đường LQĐ), nguy hiểm lắm. Ờ, giờ bác rẽ sang chỗ cái xe ô tô đang đậu phải k, dạ đúng rồi. Ok, tiếp.

Sang đường an toàn, thấy tên đường Nguyên Hồng, ơ, đây đường NH mà, nó bảo đường này đi cũng được, 2 đường đều được hết. À. Tiếp.

Đi qua chỗ rẽ tầm 50m nó chỉ vào 1 con hẻm, bác quẹo đây. Đúng không đó, đúng. Theo nó chỉ đi vào con hẻm mà chỉ sợ nó nhớ nhầm cái hẻm vào trường mẫu giáo của nó, cũng có cái biển khu phố văn hóa.... y chang. Đi một chặp vẫn thấy tên hẻm đường NH, không biết sao nữa. Cũng vài chỗ rẽ nhưng nó không nói gì nên cứ đi, đến một ngã tư, mình đi chậm lại hỏi nó giờ đi đường nào nữa, nó nói con cũng không nhớ. Tiêu.

Đi qua ngã tư, nó nói đúng rồi đi thẳng, sau đó đi qua một cái chùa, nó nhớ ra nói đúng rồi và thêm cái nhà màu xám. Cứ thế đi tiếp qua con hẻm ngoằn ngoèo giao nhau của ba con đường và đến được nhà cô giáo. Ôi giời.

Đưa cháu vào lớp học xong là bác không biết đường ra luôn. Gọi cho bố MT bảo đi theo nó chỉ, đến nơi rồi mà giờ ra đường nào, bố nó bảo đi thẳng ra đường LQĐ luôn. Đúng vậy, có mỗi con hẻm à, thẳng lừ, cách đường chừng 100m.

Tối về nhà kể chuyện, phục cháu ghê, thường là ngồi đằng sau đâu có nhớ đường nhiều. Chưa kể là mới chuyển sang học buổi chiều vài hôm chứ đợt đầu cách đây 2 tháng học tối, cứ 7g tối ăn xong mới đi. Đường hẻm ngoằn ngoèo thế mà cái đầu 6 tuổi của nó vẫn nhớ. Bố MT bảo lúc trước đi LQĐ nhưng sau thấy rẽ LQĐ nguy hiểm nên đi NH, mà bố còn đi nhầm mấy lần.

Một chuyện sáng nay

Sáng kẹt xe ngay khúc tòa nhà của công ty Đất Xanh, thấy chạy hàng "tít" điện tử "Giàn khoan HD981 rút khỏi Việt Nam". Ờ thì họ phản ứng theo cách của họ, tốt thôi nhưng có cảm giác a dua, phong trào. Xét ra câu này sai về ngữ pháp, cái giàn khoan đó là vật bị động, nó đâu thể nào tự đưa nó đi được và câu này chẳng có ích lợi gì vì viết bằng tiếng Việt, khu này toàn người Việt, ơ, thế là tự ta đọc. Lẽ ra phải viết bằng tiếng Anh, tiếng Trung.

Hôm rồi có bài báo nói rằng TQ là cường quốc gì? Chả cường quốc gì sất cả mà là một thứ côn đồ, hay còn tệ hơn côn đồ. Côn đồ còn có luật pháp xử lý, còn kiểu vừa côn đồ vừa Chí Phèo và bất chấp tất cả như TQ thì luật nào xử.

Lại buồn cho đất nước, mùa trái cây đang rộ, nhà vườn thì ế hàng, trái cây hỏng, chở lên tp thì giá vẫn ngất ngư với mức chênh quá cao so với giá tại vườn. Không hiểu các nhà khoa học nông nghiệp VN làm gì, làm gì để tình trạng này kéo dài. Các nhà làm giáo dục thì vẽ dự án, vẽ sách giáo khoa để đốt tiền, chẳng hiểu các vị ấy nghĩ gì khi phát ra con số 34 nghìn tỷ đồng đổi mới giáo dục. Hai mươi năm nay năm nào chả đổi mà nền giáo dục VN vẫn kém về thực hành, giỏi lý thuyết suông, đặc biệt ngoại ngữ học mấy năm mà không dám nói chuyện ở mức thông thường. Buồn thay.