Thứ Sáu, 19 tháng 8, 2016

Chia tay

Chiều qua khi biết tin em sẽ chia tay nơi này, mình cảm thấy buồn lắm, và nước mắt cứ tuôn rơi.
Em là một người làm việc nhiệt tình, kỹ lưỡng và hiền lành tuy có hơi nhát nên khi biết tin chính thức từ em, mình tiếc.

9 năm, thời gian không dài nhưng cũng không quá ngắn để người ta có thể dễ dàng nghĩ "ừ, chỗ khác phù hợp hơn thì đi", 9 năm là đã có sự gắn bó rồi, nay phải đi, em ấy cũng không thật sự thấy vui.

Trước đây trong nhóm cũng từng có một em trước khi chia tay cũng tâm sự trước với mình, em nói quý chị, em làm rất tốt lại rất bản lĩnh nhưng vì thời gian làm việc với em chưa nhiều nên mình cũng chia sẻ và tiếc chứ không buồn. Nay thì khác, một cảm giác hụt hẫng vì những người mình yêu quý thì lại không ở gần mình, ờ, hình như đời thì luôn như vậy.

Sếp của em nói thì thôi, các em lớn rồi cũng tự quyết định, chị cũng chúc em sớm an ổn và thoải mái trong công việc mới.

Tha thứ

Mấy nay mình tự nhiên lại bị nhớ chuyện cũ, nào tự ái nào sân si, nào bực tức khó chịu nào uất ức, mọi thứ cứ trào dâng lên khiến tâm không bình an, đêm cứ mất ngủ và phải vẽ chút để ngủ lại. Đến ba ngày như thế mình không hiểu lý do, vì một thời gian dài mình đã rất vui và tưởng mọi chuyện đã được quên đi rồi, mất ngủ vì lý do gì, rồi tự giải thích chắc là do mấy ngày chạy qua chạy lại thăm cháu bị ốm, lo cho cháu và vợ cháu đang có bầu nên sinh ra thế chứ không phải chuyện gì khác. Cho đến hôm qua mình mới có được giấc ngủ tương đối dài một chút. Ơn giời,

Mặc dù vậy, mình vẫn cảm thấy có gì đó không thật sự bình an trong tâm. Tâm còn trỗi dậy những cảm giác cay đắng bực tức và giận hờn chứng tỏ rằng tâm đang không an ổn, vậy phải làm sao đây. Trong những suy nghĩ tiêu cực, thỉnh thoảng có những ý nghĩ tích cực vẫn len vào, chỉ cho mình rằng hãy coi những việc đó là đối tượng để luyện tâm, tha thứ khi đối diện mới mong sự bình an, cho mình. Hãy tha thứ và từ bi, khi có suy nghĩ như thế, ngay lập tức mình cảm thấy bình thường trở lại và mình đã có thể mỉm cười, thật mầu nhiệm.

Mọi chuyện đã qua, cần phải sống cho hôm nay, cho giây phút hiện tại này, bây giờ và tại đây, không còn cách nào khác để có được sự an yên cho tâm. Khi tâm an, mọi thứ sẽ an. Trong năm nay, mình đã hàn gắn một mối quan hệ tưởng đã đổ vỡ, mình lại cảm thấy "như chưa hề có cuộc chia ly". Và mong các mối quan hệ khác cũng sẽ được như thế. Rất mong.

Khi đã trải qua một cuộc mổ và một chút nữa thì từ giã cõi đời, mình cảm thấy cuộc sống là đáng quý lắm và chẳng có nhiều thời gian nữa nên cần phải sống vui vẻ, muốn vậy, mình cần thực tập hạnh từ bi mà Đức Phật đã dạy, luôn luôn thực tập.