Thứ Năm, 17 tháng 4, 2014

Con mèo lạc

Sáng nay đi mang cho bác ít rau rồi mới đi làm nên mình không theo đường đi mọi ngày. Ngang qua chỗ bệnh viện Ung bướu thấy xe dồn dồn cũng đông. Thì chỗ này vốn lúc nào cũng đông mà, bệnh nhân và người nhà đi mua thuốc phải sang đường rồi sang xét nghiệm cũng ở bên kia đường, cũng không có gì lạ. Đường đông nên xe nào đi cũng chậm, nhờ thế mà khi đi đến đó mình thấy một con mèo chừng 6-7 tháng tuổi (nuôi mèo chuyên nghiệp mà, nhìn đoán được) đang cúi núi rạp người xuống vừa kêu  sợ hãi tìm cách đi khỏi dòng xe đông đúc. Xe mình đi sát con mèo luôn. Mình thấy lo, lỡ nó bị xe cán, mới dừng lại, tắt máy xe trong lúc nhiều người đi đường lúc này mới nhìn thấy nó và kêu lên "ơ, con mèo". Thì nó quá bé nhỏ giữa dòng xe người tấp nập chạy ào ạt như nước thế kia, người ta cũng tránh nó nhưng nó không phải người nên nó chỉ biết kêu chứ không làm sao mà đi vào trong lề đường. Thế là một tay mình ôm con mèo, giữa bụng nó, một tay dắt xe máy để tấp vào lề đường và đặt nó ở vỉa hè cho người đi bộ. Nó cũng ngoan và không phản ứng gì, sau khi được ở nơi an toàn hơn, nó vẫn bò lum khum một lúc và kêu meo meo. Trong lúc mình cũng là một tác nhân gây cản trở giao thông thì không nghe tiếng phàn nàn nào cả.

Mình thì cưng mèo, yêu lắm lắm và đang có một con mèo già "khú đế" sống với gia đình mình 17 năm nay rồi, muốn tìm một em mèo khác trẻ đẹp nhưng nhà có trẻ em, không cưu mang được con mèo lạc này, mình chỉ có thể mang lại cho nó chút ít sự an toàn, hy vọng nó sẽ bình an và tìm được cuộc sống mới. Ôi, một ngày mới bắt đầu bằng niềm vui nho nhỏ như thế này. Thật là hạnh phúc.