Thứ Tư, 23 tháng 10, 2013

Rùng mình

Nghỉ ở nhà 2 ngày, thật là bình yên. Mình xin nghỉ 1 tuần nhưng có lẽ không nên thế, nghỉ 1 tuần chắc ỳ ra mất.

Vào phòng, mở máy và lên net, nghiện mà, tin giật gân "bs ném xác bệnh nhân xuống sông Hồng". Ôi trời, đọc xong mà rùng mình. Cô ấy bằng tuổi mình, tội nghiệp. Mất tới 50T cơ mà, từng đó tiền vào 108 làm còn dư nhưng chắc muốn nhanh và sợ gia đình không đồng ý nên mới vào cái trung tâm này. Mà theo mô tả thì cô ấy có xấu đâu, cao 1,57m, nặng có 49kg thôi, mặt cũng được, 2 con rồi mà vẫn sống ấm êm với chồng thì sao lại phải đi làm PTTM. Mỗi lần lên bàn mổ là một lần chuẩn bị cho kiếp sống khác, đó là sự thật, chẳng thể biết được chuyện gì sẽ xảy ra. Y đức bs là một chuyện, còn cơ thể con người với hàng ty tỷ biến đổi khó lường.

Cách đây mấy tháng mình đi nộp tiền điện ở Eximbank, bà khách nhìn thấy cô giao dịch viên dễ thương, xinh xắn cao ráo nên hỏi "cao thế, dễ thương thế, chắc giống mẹ hả". Em gái trẻ trả lời, giọng cũng rất ngọt "dạ, giống ba ạ, ba cao hơn mét bảy, mẹ nhỏ xíu con à, có 1m55". Bà khách nói "Ờ, hồi đó chứ giờ mà giống mẹ chắc là khóc". Hihi, mình ngồi cạnh đó, mình cao chưa tới 1m50 mà có khóc đâu, sao lại phải khóc.

Trong công ty mình nhiều chị em cũng đã đi sửa, cái sửa nhiều nhất là lông mày, môi. Chị đó bảo mình thêu lông mày đi cho đẹp, tự nhiên lắm. Mình cũng ừ ào cho qua chuyện chứ chả hề nghĩ tới. Lông mày mình không nhiều, cũng chẳng ít, sao lại phải đi làm cho giống nhau? Ừ thì cái mũi có tẹt dí đấy nhưng mà nó vẫn giúp mình hít thở, vậy là được rồi. Đúng là thời gian có làm cho "nhan sắc" mình có chút "tàn phai" thật, hihi, nhưng mà đó là luật vô thường, không ai tránh khỏi.

Chẳng hiểu sao, càng nhiều tuổi, mình lại càng cảm thấy hài lòng hơn với những gì mình đang có. Không hài lòng sao được sau khi xử lý được cái cục u đó, gương mặt mình vẫn y như cũ, có chăng cảm giác hơi khó chịu ở hàm do không nhai thường xuyên và cơ bị kéo căng ở bên trong. Sau ngày đó, mình cảm thấy yêu đời hơn nhiều, và biết đủ hơn nhiều, thế là hạnh phúc rồi.