Thứ Năm, 25 tháng 10, 2018

Học Thiền

Hôm qua là ngày thứ 4 rồi, ngồi được 1 giờ và hơn một chút. Sự khó chịu đến chậm hơn không biết có phải do mình chọn tư thế ngồi thoải mái hơn hôm qua hay là sức chịu đựng tăng lên, có vẻ như do tư thế nhiều hơn. Nhưng dù có thoải mái thế nào thì sự khó chịu trong thân vẫn đến, nó vẫn đến, nhanh hay chậm mà thôi.

Tâm vẫn lăng xăng, ý nghĩ thỉnh thoảng vẫn đi ra khỏi phòng thiền, nhưng nhờ có phương pháp của Đức Phật được các Sư truyền dạy mà điều hướng lại được. Có lúc cảm giác nhột nhột nơi má, có lúc cảm giác đau nơi đầu gối, có lúc cảm giác lại nóng nóng... những cảm giác cứ trồi lên, rồi biến mất, nơi này nơi khác trên thân. Trải nghiệm về sự vô thường, sự biến dịch.

Sau giờ thực hành, Sư và trợ giảng giảng về lý thuyết, ứng với bài tập vừa thực hành xong, nó thấm vào con người mình ngay lập tức cho dù hàng ngày, vào giờ này là mình đã đi ngủ rồi, nhưng vì những bài giảng quá hay nên mình chống đỡ sự buồn ngủ không khó khăn gì mấy, hơi mỏi mắt một tý.

Bạn trợ giảng còn trẻ, bạn nói trong 5 triền cái trói buộc thì triền cái Sân gần với bạn nhất và do đó bạn sẽ có nhiều thứ để chia sẻ hơn cả. Từ khi tìm được phương pháp đúng, sửa cái tâm của mình, bạn mất 3 năm mà chỉ thay đổi 0,25. Kinh khủng. Mình thì tâm Sân không lớn nhưng rất dày, mình phải nỗ lực bào mòn nó đi, từng chút, từng chút một, không có cách nào khác. Sách vở, những gì các bậc trưởng lão đã viết phải tạm thời quên đi để tự mình thực chứng.

Sáng nay trên đường đi làm, nhớ về những gì Sư dạy, mình rơi nước mắt vì thương chính mình, thương cho thân phận con người. Tranh đấu hơn thua rất nhiều nhưng cũng không thể thoát ra khỏi sự chết. Khi đó, những của cải vật chất tích góp bao năm không thể mang theo, không thể.

Biết vậy nhưng ngày nào còn mang thân thể này, còn phải lo cho nó mạnh khỏe và an toàn, nhờ nó mà tâm mới có nơi tránh trú để còn tu, để rồi một ngày nào đó tu giỏi sẽ tìm đường tự mình đi ra những trói buộc, tự mình cởi những nút thắt trong tâm mình, để sống hạnh phúc và an lạc.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét